Sự nghiệp công tác địa phương Bayanqolu

Chiết Giang

Vào tháng 04 năm 2001, khi 46 tuổi, ông được điều chuyển rời Ủy ban Trung ương Đoàn, chuyển tới Chiết Giang, bổ nhiệm làm Phó Tỉnh trưởng Chính phủ Nhân dân tỉnh Chiết Giang. Vào tháng 12 năm 2003, ông được bổ nhiệm làm Thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Chiết Giang, Bí thư Thành ủy thành phố Ninh Ba, đây đều là các chức vụ cấp bậc Phó Tỉnh - Bộ, hàm Thứ trưởng.

Vào tháng 10 năm 2007, ông được bầu làm Ủy viên dự khuyết Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc tại Đại hội Đảng Cộng sản Trung Quốc lần thứ 17.

Ông công tác tại Chiết Giang từ năm 2001 đến năm 2010. Trong những năm này, là Thường vụ Tỉnh ủy, ông công tác theo chỉ đạo của Tập Cận Bình, Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Chiết Giang (2002 - 2007). Khi công tác tại Ninh Ba, gia đình của ông sống ở Bắc Kinh. Ông đã sống một mình trong một khu nhà được chuyển đổi từ một trường tiểu học cũ, cùng Thị trưởng Ninh Ba và các chính trị gia địa phương khác.[2]

Trong nhiệm kỳ của mình tại Ninh Ba, ông đã lãnh đạo phát triển mạnh kinh tế thành phố. Khối lượng vận hành chung của Cảng Ninh Ba đã tăng lên cao hơn so với một cảng nổi tiếng láng giềng là Cảng Thượng Hải, và sau đó trở thành cảng nhộn nhịp nhất thế giới năm 2012. Về kinh tế, tốc độ tăng trưởng kinh tế trung bình tại thời điểm đó là 16,78% hàng năm, với việc Ninh Ba trở thành một trong những thành phố cạnh tranh kinh tế nhất ở Trung Quốc đại lục. Mặc dù là người dân tộc thiểu số, người Mông Cổ, ông được người dân Ninh Ba kính trọng về khả năng lãnh đạo của mình, thường xuyên được nhân dân cảm kích, gọi ông bằng tên: Bí thư Bayin.[2]

Cát Lâm

Tháng 08 năm 2010, ông được điều chuyển tới Cát Lâm, bổ nhiệm làm Thường vụ Tỉnh ủy, Phó Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Cát Lâm. Sau đó, trong tháng 02 năm 2011 được bầu làm Chủ tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân tỉnh Cát Lâm, một chức vụ cấp Chính Bộ, hàm Bộ trưởng.[3] Vào thời điểm đó, một số nhà bình luận cho rằng sự nghiệp chính trị của ông sắp kết thúc, vì Chức vụ Chủ tịch Chính Hiệp tỉnh thường dành cho các chính khách cao tuổi, hầu hết các chính khách sẽ nghỉ hưu sau đó. Tuy nhiên, trong cùng thời điểm, ông cùng ba chính khách với tuổi tác gần tương đương có cùng tình cảnh, là Hà Lập Phong, Chủ tịch Chính Hiệp thành phố Thiên Tân, Vương An Thuận, Chủ tịch Chính Hiệp thành phố Bắc KinhTrần Cầu Phát, Chủ tịch Chính Hiệp tỉnh Hồ Nam và cả bốn người không dừng lại mà tiếp tục thăng cấp, chức vụ Chủ tịch Chính Hiệp địa phương là thời điểm bệ phòng.[4]

Vào tháng 11 năm 2012, tại Đại hội Đảng Cộng sản Trung Quốc lần thứ 18, ông được bầu làm Ủy viên Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc khóa XVIII.[5]

Cùng thời điểm đó, ông được bổ nhiệm làm Phó Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Cát Lâm, Quyền Tỉnh trưởng Chính phủ Nhân dân tỉnh Cát Lâm, tạm kế nhiệm Vương Nho Lâm.[6] Tháng 01 năm 2013, ông được bầu làm Tỉnh trưởng Chính phủ Nhân dân tỉnh Cát Lâm tại Đại hội Đại biểu Nhân dân tỉnh Cát Lâm. Vào thời điểm này, có nhiều sự bình luận về việc bầu nhiệm ông. Điều đặc biệt khi ông là người dân tộc thiểu số, xuất phát từ Nội Mông Cổ, rồi Đoàn Thanh niên Cộng sản Trung Quốc, Chiết Giang, trở thành lãnh đạo thứ hai cấp tỉnh.[4]

Vào tháng 08 năm 2014, Vương Nho Lâm được điều chuyển tới Sơn Tây phụ trách chống tham nhũng, ông đã được kế nhiệm và giữ chức Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Cát Lâm. Vào tháng 10 năm 2014, ông được bầu kiêm chức vụ Chủ nhiệm Ủy ban Thường vụ Đại hội Đại biểu Nhân dân tỉnh Cát Lâm. Ông cũng mang theo mình sự nghiệp công tác hiếm có khi lần lượt giữ các chức vụ Bí thư Tỉnh ủy, Tỉnh trưởng Chính phủ Nhân dân, Chủ nhiệm Ủy ban Thường vụ Đại hội Đại biểu Nhân dân cấp tỉnh và Chủ tịch Chính Hiệp cấp tỉnh trong thời gian gần 5 năm. Đây là bốn chức vụ cấp Chính Tỉnh - Chính Bộ, hàm Bộ trưởng, bốn vị trí cao cấp nhất tại mỗi đơn vị hành chính cấp tỉnh.

Vào tháng 10 năm 2017, ông được bầu làm Ủy viên Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc khóa XIX tại Đại hội Đảng Cộng sản Trung Quốc lần thứ 19.[7] Ông là một trong những phụ tá của Tập Cận Bình, khởi nguồn từ Quân Chiết Giang Tập Cận Bình. Ngày 20 tháng 11 năm 2020, ông được miễn nhiệm chức vụ Bí thư Tỉnh ủy, nghỉ hưu, kế nhiệm bởi Cảnh Tuấn Hải.